Chúa Nhật
XIVTN
✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Lu-ca.
1 Khi ấy, Chúa Giê-su chỉ định bảy mươi hai môn đệ khác, và sai các
ông cứ từng hai người một đi trước, vào tất cả các thành, các nơi mà chính
Người sẽ đến. 2 Người bảo các ông :
“Lúa chín đầy đồng mà thợ gặt lại ít.
Vậy anh em hãy xin chủ mùa gặt sai thợ ra gặt lúa về. 3 Anh
em hãy ra đi. Này Thầy sai anh em đi như chiên con đi vào giữa bầy sói. 4 Đừng
mang theo túi tiền, bao bị, giày dép. Cũng đừng chào hỏi ai dọc đường. 5Vào
bất cứ nhà nào, trước tiên hãy nói : “Bình an cho nhà này !” 6 Nếu
ở đó, có ai đáng hưởng bình an, thì bình an của anh em sẽ ở lại với người ấy ;
bằng không thì bình an đó sẽ trở lại với anh em. 7 Hãy ở
lại nhà ấy, và người ta cho ăn uống thức gì, thì anh em dùng thức đó, vì làm
thợ thì đáng được trả công. Đừng đi hết nhà nọ đến nhà kia. 8 Vào
bất cứ thành nào mà được người ta tiếp đón, thì cứ ăn những gì người ta dọn cho
anh em. 9 Hãy chữa những người đau yếu trong thành, và nói
với họ : “Triều Đại Thiên Chúa đã đến gần các ông.” 10 Nhưng
vào bất cứ thành nào mà người ta không tiếp đón, thì anh em ra các quảng trường
mà nói : 11 “Ngay cả bụi trong thành các ông dính chân
chúng tôi, chúng tôi cũng xin giũ trả lại các ông. Tuy nhiên các ông phải biết
điều này : Triều Đại Thiên Chúa đã đến gần.” 12 Thầy nói
cho anh em hay : trong ngày ấy, thành Xơ-đôm còn được xử khoan hồng hơn thành
đó.”
17 Nhóm Bảy Mươi Hai trở về, hớn hở nói : “Thưa Thầy, nghe đến danh
Thầy, cả ma quỷ cũng phải khuất phục chúng con.” 18 Đức
Giê-su bảo các ông : “Thầy đã thấy Xa-tan như một tia chớp từ trời sa
xuống. 19 Đây, Thầy đã ban cho anh em quyền năng để đạp
lên rắn rết, bọ cạp và mọi thế lực Kẻ Thù, mà chẳng có gì làm hại được anh
em. 20 Tuy nhiên, anh em chớ mừng vì quỷ thần phải khuất
phục anh em, nhưng hãy mừng vì tên anh em đã được ghi trên trời.”
Suy Niệm
Chúa Giêsu sai các môn đệ đi rao
giảng và bảo họ “đừng mang theo túi tiền, bao
bị, giày dép.” Vậy đến với người ta các môn đệ cho họ cái gì? Chúa bảo :
“vào bất cứ nhà nào, trước tiên hãy nói : “Bình an cho
nhà này !” Như vậy người môn đệ của Chúa mang đến cho người ta không phải
tiền của, mà là sự bình an.
Thế
giới ngày nay đầy những xao động, đầy những lo toan của cuộc, đầy những xô bồ của
xã hội. Chính vì thế mà con người sống trong bất an. Và vì vậy, không ít người
đi tìm kiếm sự bình an ở chỗ này chỗ nọ. Nếu người ta đến với chúng ta, liệu
chúng ta có sự bình an thật để trao bao cho họ không? Ngày nay khi chúng ta đến
với người khác liệu chúng ta có đem lại sự bình an cho họ không? Có thể được, với
điều kiện là chúng ta phải có sự bình an.
Làm
sao có được sự bình an? Thứ nhất là đừng phạm tội. Nếu phạm tội thì hòa giải với
Chúa qua bí tích giải tội. Tội lỗi làm cho con người mất bình an và chỉ có sự
tha thứ của Thiên Chúa mới đem lại cho chúng ta sự bình an thật. Như vậy chúng
ta cần có tâm hồn khiêm nhường nhận ra mình là tội nhân và xin tha thứ.
Thứ
hai là chúng ta cần thoát ra khỏi những dính bén của cải trần gian. Chính vì thế
mà Chúa không cho các môn đệ mang theo mình tiền bạc, bao bị, giầy dép. Của cải
trần thế cần thiết mức độ nào đó cho nhu cầu con người. Thế nhưng nó thường gây
bất an khi con người dính bén với nó quá mức.
Thứ
ba là chúng ta cần có đời sống cầu nguyện. Cầu nguyện để được bình an, để có sức
mạnh, nhờ đó có thể vượt qua những cám dỗ. Chỉ có Chúa, chỉ có thập giá của
Ngài mới đem lại bình an thật cho chúng
ta.
Lạy
Chúa xin tha thứ tội lỗi cho chúng con; xin cho chúng con đừng dính bén với của
cải vật chất; xin cho chúng con biết bám lấy Chúa để được bình an, và từ đó
trao ban bình an cho những người chúng con gặp gỡ. Amen
No comments:
Post a Comment