Thursday, May 26, 2016

Anh em hãy vui luôn trong Chúa.
Trích bài giảng của thánh Âu-tinh, giám mục.

Thánh Tông Đồ truyền cho chúng ta phải vui lên, nhưng phải vui lên trong Chúa, chứ không theo thế gian. Quả thật, như lời Thánh Kinh chép : Ai muốn làm bạn với thế gian, thì sẽ bị coi như kẻ thù của Thiên Chúa. Nhưng như con người không thể làm tôi hai chủ, thì cũng vậy : không người nào có thể vừa vui theo thế gian, vừa vui trong Chúa.
Vậy, chớ gì niềm vui trong Chúa chiếm ưu thế cho đến khi niềm vui theo thế gian chấm dứt. Chớ gì niềm vui trong Chúa gia tăng luôn mãi và niềm vui theo thế gian không ngừng giảm đi cho đến khi chấm dứt. Những điều ấy được nói ra không phải vì chúng ta không được phép có niềm vui khi còn đang sống ở đời này, nhưng để chúng ta vui trong Chúa ngay cả khi đang trải qua cuộc đời dương thế.
Nhưng có người bảo : Tôi đang sống trên cõi trần ; phải, nếu tôi vui, thì tôi phải vui ở nơi tôi đang ở. Nhưng bạn nói gì ? Vì bạn đang ở trên cõi trần, nên bạn không ở trong Chúa sao ? Bạn hãy nghe thánh Tông Đồ nói với những người thành A-then ; trong sách Công vụ Tông Đồ, người nói về Thiên Chúa, về Chúa là Đấng tạo thành chúng ta : Ở nơi Người chúng ta sống, cử động và hiện hữu. Quả thật, có nơi nào mà Đấng ở khắp mọi nơi lại không ở ? Thánh Tông Đồ đã chẳng khuyên chúng ta rằng : Chúa đã gần đến, anh em đừng lo lắng gì cả hay sao ?
Điều này thật cao cả : Người đã lên cao hơn mọi tầng trời và Người lại ở gần những kẻ còn sống dưới đất. Ai vừa ở xa vừa ở gần, nếu không phải là Đấng đã trở nên gần chúng ta do lòng từ bi thương xót ?
Quả thế, toàn thể nhân loại là chính con người đã bị các tên cướp bỏ lại, nằm ở giữa đường nửa sống nửa chết, con người bị thầy tư tế và thầy Lê-vi khinh chê khi đi qua đó, con người được một người Sa-ma-ri khi đi qua đó đã tới gần để chăm sóc và cứu giúp. Tuy là Đấng bất tử và công chính, tuy ở xa chúng ta là những con người phải chết và tội lỗi, Người đã đến với chúng ta để trở nên gần gũi chúng ta, mặc dầu Người vẫn xa.
Người không cứ tội ta mà xét xử. Quả thật, chúng ta là con cái. Chúng ta lấy gì để chứng minh điều đó ? Để không còn là người cô độc, Đấng duy nhất đã chết vì chúng ta. Là Đấng đã chết cô thế cô thân, Người không muốn là người cô độc. Quả thật, Con Một Thiên Chúa đã làm cho muôn người trở nên con Thiên Chúa. Người đã dùng máu mà mua lấy cho mình một đàn em. Bị chối bỏ, Người đã đón nhận họ ; bị bán đi, Người đã cứu chuộc họ ; bị làm nhục, Người đã tôn vinh họ ; bị giết chết, Người đã cho họ sống.
Vậy, thưa anh em, anh em hãy vui lên trong Chúa, chứ không theo thế gian, nghĩa là anh em hãy vui lên trong sự thật, chứ không phải trong sự gian tà ; hãy vui lên trong niềm hy vọng đạt tới phúc trường sinh chứ không phải trong cảnh phù vân chóng tàn. Như thế, anh em hãy vui lên : dù anh em ở đâu và sống trong thời điểm nào, Chúa đã gần đến, anh em đừng lo lắng gì cả !


No comments:

Post a Comment