Sunday, February 3, 2013


Ở đâu tội lỗi đã lan tràn, ở đó ân sủng càng chứa chan gấp bội

Trích bài giảng của thánh Bê-na-đô, viện phụ, về sách Diễm Ca

Những kẻ ốm đau sẽ được nơi an toàn bảo đảm và nghỉ ngơi vững chắc ở đâu, nếu không phải trong các thương tích của Đấng Cứu Độ? Đấng ấy càng có quyền năng cứu độ thì tôi càng yên tâm ở lại nơi đó. Thế gian có gầm lên, xác thịt có dồn ép, ma quỷ có bày mưu, tôi cũng không quỵ ngã, vì tôi được đặt trên tảng đá cứng. Tôi đã phạm tội nặng nề, lương tâm xao xuyến, nhưng tôi không bị xáo động, vì tôi nhớ đến các thương tích của Chúa, bởi lẽ Người đã bị đâm vì chúng ta phạm tội. Cái gì có thể đưa tới chỗ chết mà cái chết của Đức Ki-tô lại không giải gỡ được? Vậy nếu tâm trí tôi nghĩ đến phương thuốc thần kỳ và hiệu nghiệm như thế thì tôi chẳng còn phải sợ gì nữa về cơn bệnh trầm trọng.
Và vì thế thật sai lầm khi có ai nói : Sự gian ác của tôi quá lớn, tôi không đáng được tha, như thể người ấy không phải là chi thể của Đức Ki-tô, cũng chẳng thông phần vào công nghiệp của Người, khiến người ấy có thể nhận lấy những gì thuộc về Đức Ki-tô và bảo là của mình, giống như chi thể nhận lấy cái thuộc về đầu làm của mình.
Phần tôi, điều gì tôi thiếu do lỗi của tôi thì tôi tin tưởng dựa vào lượng hải hà của Chúa, vì Người chan chứa tình thương, và nơi Người không thiếu những lỗi hổng cho tình thương ấy trào ra. Bọn lính đóng đinh chân tay Người và dùng lưỡi đòng mở cạnh sườn Người ra ; và qua kẽ hở này tôi được nếm mật ong từ hốc đá chảy ra, nếm dầu từ tảng đá cứng nhất, nghĩa là nếm thử và nhìn coi Chúa tốt lành biết mấy.
Khi Người suy tưởng về sự bình an thì tôi lại không biết. Quả vậy, ai đã biết tư tưởng của Chúa? Ai đã làm cố vấn cho Người. Nhưng mũi đinh đóng vào Người lại trở thành chìa khóa mở ra cho tôi, để tôi nhìn ra ý Chúa. Qua lỗ hổng, tôi thấy gì? Mũi đinh kêu lên, vết thương kêu lên rằng nơi Đức Ki-tô, Thiên Chúa thực sự hòa giải thế gian với mình. Lưỡi đòng đã đâm thấu tâm hồn Người và đụng tới trái tim Người, để Người biết cảm thương những nỗi yếu hèn của chúng ta.
Qua những vết thương trên thân thể Người, chúng ta thấy lộ ra điều ẩn giấu nơi trái tim Người, thấy hiện tỏ mầu nhiệm tình thương lớn lao của Người và lòng trắc ẩn của Thiên Chúa chúng ta, Đấng tự chốn cao vời đã viếng thăm ta. Làm sao lòng trắc ẩn ấy lại không được hiện tỏ qua những vết thương? Lạy Chúa là Đấng dịu dàng, hiền lành và giàu lòng trắc ẩn, ở đâu lòng trắc ẩn ấy bừng lên rực rỡ cho bằng nơi các vết thương của Ngài? Quả vậy, không ai có tình thương cao cả hơn người hy sinh mạng sống cho những kẻ bị lên án tử.
Bởi thế, công trạng của tôi là tình thương của Chúa. Tôi không thiếu công trạng bao lâu Chúa không thiếu tình thương. Nếu Chúa giàu lòng trắc ẩn thì tôi càng nhiều công trạng. Vậy nếu tôi biết mình nhiều tội lỗi thì sao? Thật ra, ở đâu tội lỗi đã lan tràn, ở đó ân sủng càng chứa chan gấp bội. Và nếu tình thương Chúa trải qua muôn ngàn thế hệ, thì tôi cũng ca tụng tình thương Chúa đến muôn đời. Chẳng lẽ tôi lại ca tụng đức công chính của tôi sao? Lạy Chúa, con sẽ chỉ nhớ đến đức công chính của Ngài mà thôi. Đó là đức công chính của con, bởi Thiên Chúa đã đặt Ngài làm đức công chính cho con.

No comments:

Post a Comment